Hành trình tìm lại ánh nhìn đẹp đẽ của A Chun

Hành trình của A Chun

Một bài viết cảm động của bà mẹ trẻ Kin Hoàng về những cảm xúc của mình trong hành trình đưa đứa con trai cưng từ Vinh vào Huế để mổ chữa sụp mí mắt bẩm sinh. Đây là phẫu thuật tạo hình trong đó bác sĩ sẽ lấy gân tự thân để ghép lên vùng mắt để chữa trị.

Mọi thứ vẫn y nguyên trong mẹ, mẹ vẫn thấy xót xa cho a Chun của mẹ, mới mấy tuổi đầu đã phải trải qua những đau đớn! Là lỗi tại mẹ! Mẹ cũng không biết mẹ đã sai ở đâu, nhưng chắc chắn là mẹ đã sai, để con trai mẹ sinh ra với đôi mắt không hoàn hảo! Mẹ xin lỗi!

Trước khi vào phòng mổ, Bác sĩ cho con uống thuốc an thần, rồi bế con khỏi mẹ! Chun của mẹ vẫn chẳng hề hay biết chuyện gì sắp sửa xảy ra????

Gần 2h đồng hồ chờ đợi con bên ngoài phòng mổ, mẹ bắt đầu nóng ruột, lo lắng, nước mắt bắt đầu lã chã rơi, lo rằng con một mình sẽ sợ hãi, các vết cắt lên da thịt làm con của mẹ đau! Càng lo lắng hơn khi thấy có cô y tá cứ gọi tìm cô Quỳnh Anh để hỗ trợ! Còn mẹ thì lại không làm được gì, không biết có chuyện gì đang xảy ra với con, chỉ biết thấp thỏm chở đợi ở cửa!

2h đồng hồ dài đằng đẵng cuối cùng cũng trôi qua, mẹ được các bác sĩ cho vào phòng hồi sức gặp con, còn ông vẫn phải đợi bên ngoài!

Thấy con nằm bất động, thở oxy, cặp mắt vẫn mở trừng, nước mắt mẹ không kìm được mà cứ ào ạt tuôn, chỉ biết gọi con: “Chun ơi! Chun ơi! Mẹ đây!” Nắm bàn tay nhỏ mà lòng mẹ quặn lại! Giá mà mẹ có thể thay con gánh chịu mọi thứ!

Cô y tá bảo: “Sao mẹ lại khóc? Phải vui lên chứ, con sắp đẹp rồi mà! Mẹ khóc chút nữa con tỉnh lại thấy sẽ hoảng theo đó!” Nhưng lúc đó mẹ chẳng thấy gì cả, ngoài Chun của mẹ đang phải chịu đau đớn trên giường bệnh! Mẹ bế Chun lên, ôm con vào lòng, cố bình tĩnh lại, lau bớt nước mắt, chờ Chun của mẹ tỉnh dậy!

Con tỉnh lại một lần mơ màng rồi lại thiếp đi! Tầm 30 phút thuốc mê mới hết, Chun của mẹ tỉnh dậy, nhưng câu đầu tiên mà con nói với mẹ là:” Sao lại không thấy gì! Không thấy gì hết!” Mẹ hốt hoảng: “Chun ơi! Mẹ đây! Con thấy mẹ không?” Mẹ lo lắng hỏi cô y tá: “Chị ơi! Sao con bảo không thấy gì cả!” Cô y tá: “Cái này chỉ làm bên ngoài thôi em, không can thiệp vào trong mắt đâu, em đừng lo!” Mẹ chưa hết hốt hoảng, dơ bàn tay ra khuơ khuơ hỏi con: “Chun ơi, con thấy gì không? Mẹ đây!” Chun lên tiếng: “Không nhắm được mắt! Sao mắt không nhắm được!” Nước mắt mẹ lại trào ra! Ôm con vào lòng!

Một lúc sau thì con được cho về phòng bệnh! Con nằm im thin thít, không nói gì, không muốn gọi gặp ai, cứ nằm ôm chặt với cổ mẹ! Thương con!

Chiều, con bắt đầu tỉnh táo hơn, đòi ăn và đòi xem điện thoại. Ăn được vài thìa bún thì không ăn nữa, lại ngủ thiếp đi! Tỉnh giấc lại đòi ăn, con ăn hết chỗ bún còn lại! Rồi con bắt đầu đòi mẹ về khách sạn, chứ không thích ở đây! Hành trình cõng con của ông bắt đầu! Con về khách sạn, lau người, thay đồ, ông lại cõng con đi ăn. Vết thương ở chân vẫn chưa hết thuốc nên cũng chưa đau. Ăn xong ông lại cõng đi dạo phố, vào khu vui chơi cho khuây khoả! Con cũng hào hứng trở lại.

Nhưng khi đêm trở về sáng, vết thương ở chân bât đầu đau nhức, con lăn qua lăn lại, tỉnh dậy kêu đau! Mẹ bảo con nằm xuống đây mẹ xoa cho, con cũng ngoan ngoãn nằm xuống rồi ngủ lúc nào không hay! Chỉ có việc nhỏ mắt là rất không hợp tác! Vì rất sợ nước vào mắt ???? đến giờ vẫn vậy!

Sáng sớm hôm sau, ông lại cõng con quay trở lại bệnh viện để được bác sĩ kiểm tra và thay băng vết thương!

Giờ đây, khi đã tròn 2 tháng, kể từ khi con hoàn thành ca phẫu thuật, đôi mắt cũng dần hồi phục, mẹ muốn nhắc lại những gì đã trải qua, để con thấy được bản thân đã thật mạnh mẽ vượt qua những đau đớn, cũng để gửi lời cảm ơn đến gia đình, anh em, bạn bè, người thân đã động viên, thăm hỏi con. Và đặc biệt cảm ơn ê kip mổ của bác sĩ Hậu tại Bệnh viện Răng Hàm Mặt Huế đã giúp con lấy lại đôi mắt đẹp! Cảm ơn vì đã cho Chun của mẹ có ông ngoại tuyệt vời! Người đã cùng con vượt đường sá xa xôi, đút con ăn từng thìa bún, cõng con trên lưng từng km khi mà vết thương của con đang đau, chưa thể đi lại được!

Mong Chun của mẹ luôn mạnh mẽ vượt qua mọi thứ! Bố Mẹ sẽ luôn cùng con cố gắng đến hết cuộc đời này! Yêu thương con rất nhiều ❤️

Theo Facebook của Kin Hoàng

Bài tương tự